Vì sao người ta thường khuyên con gái không nên lấy chồng miền Trung? Em đã khua tay khi nghe mọi người nói về những quan niệm về việc lấy chồng người miền Trung. Vì yêu chồng, em chả ngại việc phải bỏ quê để đến một nơi xa lạ làm dâu, làm vợ. Chị em hãy lắng nghe câu chuyện lấy chồng ở miền Trung của em.

WAODATE

Vì sao người ta thường khuyên đừng nên lấy chồng miền Trung?

Em là Thu Hằng, quê ở Đồng Tháp, một cô gái đặc sệt miền Tây. Nghe con gái miền Tây đi lấy chồng miền Trung là mọi người xung quanh đã thấy ngược ngược và khuyên này nọ. Những lời khuyên của các chị, các dì, các mẹ đa số xoay quanh vấn đề tiền bạc và văn hóa.

Lấy chồng miền Trung: sống tằn tiện

Ai cũng biết người miền Tây làm nhiêu ăn nhiêu. Người miền Trung thì ngược lại, làm 10 chỉ dám ăn 2, 3 phần còn lại để dành. Chính vì thế, con trai miền Trung nổi tiếng keo kiệt. Lấy chồng miền Trung phải sống khổ cực, tằn tiện nên mọi người thường khuyên ngăn.

Lấy chồng miền Trung phải chịu cảnh gia trưởng

Nghe đến từ gia trưởng, chắc chị em chắp tay xin lui cả rồi. Nghĩ đến cảnh cưới chồng vô phải luồn cúi thì ai cũng lắc đầu xin thôi. Người miền Trung luôn có những phép tắc và muốn gia đình sống khuôn phép. Vợ chồng dù bằng tuổi, thậm chí vợ lớn hơn chồng cũng cần xưng hô đúng mực.

Chỉ với hai lý do trên, các chị em đã né xa các anh chàng miền Trung. Em nghe thì cũng ngán nhưng lỡ yêu quá nên thôi em liều một phen. Để em kể về câu chuyện đi làm dâu miền Trung cho chị em cùng nghe. 


Lấy chồng miền Trung

Có chồng miền Trung phải sống khuôn phép và chịu cảnh gia trưởng

Cuộc sống thay đổi hoàn toàn khi lấy chồng miền Trung


Em là con gái miền Tây rẹt, chồng em người Huế, tụi em sống ở Đà Nẵng. Từ giọng nói đến quan điểm sống đều khác mọi người nơi đây. Em kể từ ngày em đi về nhà ra mắt đến khi làm dâu cho mấy chị nghe.

Ngày về ra mắt

Khi lấy chồng miền Trung, em cũng có học vài tiếng Huế và bảo chồng kể nhiều về nơi này. Học đủ thứ nhưng về đến nơi em mừng quá em cũng quên hết. Tính em thì tự nhiên, vừa về đến nhà em không khách sáo gì xông luôn vào bếp phụ giúp. Em không biết ở đây xưng hô phức tạp, em chứ xưng hộ bừa rồi mọi người chỉnh hộ. Tự nhiên như vậy lại hay, cô dì chú bác gì em thân thiết hết. Chỉ có mẹ chồng em chỉ mới dám nói chuyện vài câu thôi.

Mẹ chồng em thì ngoài 60, cũng khó tính lắm. Ở quê, em thuộc diện nấu ăn ngon, nhưng về đây, khẩu vị không hợp, em nấu cái gì cũng bị nói ngọt. Bị chê nhiều quá, em mới nhỏ nhẹ “Con mới về con chưa biết nhiều, bữa sau mẹ xuống bếp chỉ con vài chiêu nấu cho hợp vị cả nhà nha mẹ”. Vậy mà được lòng bà mới hay, từ cái bữa ở dưới bếp chỉ em nấu ăn, hai mẹ con nói chuyện nhiều hơn. Đấy, ai nói khó khăn gì chứ ngày ra mắt nhà chồng em thấy đơn giản. 
 

lấy chồng ở miền Trung
Xem thêm:

Cuộc sống khi lấy chồng miền Trung

Em với chồng sống ở Đà Nẵng, chỉ dịp lễ hay cuối tuần mới về Huế thôi. Quan hệ giữa em với nhà chồng cũng khá tốt. Hiện cưới nhau được 2 năm, tụi em vẫn là vợ chồng son, có kế hoạch năm nay có em bé. Dù gái miền tây lấy chồng miền Trung nhưng em thấy tụi em hợp nhau đến lạ.

Chồng em ki bo

Lấy chồng miền Trung, không tránh khỏi cảnh ki bo thật chị em à. Cái gì còn dùng được ảnh nhất quyết không bỏ. Nhiều lúc, em thấy ảnh sửa cái quạt 3, 4 lần cũng tức lắm. Đồ trong nhà hiếm khi thay mới, cái gì cũng đã qua sửa chữa. Anh cũng ít khi kêu thợ về làm, cái gì trong nhà cũng tự làm.

Đàn ông miền Trung đa số từ nghèo khó mà vươn lên. Họ rất quý trọng đồng tiền. Những đồng tiền anh kiếm được khó khăn nên anh chi tiêu rất cân nhắc. Ở riết quen em lại thích cái tính đó. Mua đồ gì mua cho đáng một lần, không tiêu ba cái lặt vặt. Anh chồng em không để em thiếu thốn gì, em thích gì anh cũng ráng mua cho em cả.

Chồng em gia trưởng

Nói gia trưởng thì oan nhưng cũng hơi nghiêm. Em nhiều lúc cãi nhau, em xưng tui - ông, ảnh lại giận đùng đùng. Anh chồng hay bảo “Em thua anh 4 tuổi, mà còn là vợ anh, không gọi chồng yêu thì thôi còn gọi ông này ông nọ.” Em không dám to tiếng với ảnh nữa luôn. Lấy chồng miền Trung thì chịu, không thể nào xưng mày - tao, tui - ông gì đâu.

Ở với nhau thì cũng thoải mái, nhưng khi về quê, anh có những phép tắc hơn. Như ở quê, đàn ông con trai không được xuống bếp. Em không nên choàng vai, bá cổ chồng,... Nhiều lúc em thấy hơi gò bó nên tối cũng nói chuyện nhiều với chồng. Chồng em chỉ bảo ráng đi vài ngày, về Đà Nẵng thì thoải mái hơn. Ở riêng thì ảnh cũng phụ việc nhà nhiều lắm nên em cũng ráng.


làm sao lấy chồng miền Trung

Lấy chồng miền Trung kém lãng mạn

Sự thật là anh chồng em rất ít khi lãng mạn. Kiểu người cứ khô khan kiểu gì. Sinh nhật hay lễ lộc gì, chả bao giờ có bó hoa. Ảnh cứ thấy em thiếu gì, cần gì thì mua về thôi. Em cũng hay cằn nhằn về chuyện đấy. Chồng em bảo “Hoa nó sẽ tàn, quà là tình yêu của anh. anh không muốn nó héo úa từng ngày.” Ảnh nói thế lại thấy chí lý, lại không thể cằn nhằn nỗi. 

Thi thoảng, giữa chiều thì có tin nhắn “Vợ, tối nay khỏi nấu cơm nha”. Vừa tan làm anh chạy về nhà, ăn mặc xốc xếch. Anh chạy vào tắm vội, mặc đồ đẹp dắt em đi nhà hàng. Những lúc vậy, cần gì soái ca lãng mạn nữa hả chị em, một anh chồng miền Trung là quá đủ.

Đấy, lấy chồng miền Trung như em mà như vớ được vàng. Anh không giàu sang cũng chẳng xa hoa, ảnh yêu em chân thành, mộc mạc. Lấy chồng như canh bạc, canh này em thắng đậm rồi. Chúc chị em tìm được chồng như ý nha.